29.7 C
New York
Thứ Ba, Tháng 7 8, 2025

Buy now

[FJP20]Làm BrSE có sướng không?

Giữa muôn vàn deadline, chênh lệch múi giờ, họp hành không ngơi nghỉ và áp lực từ cả khách hàng lẫn team nội bộ, liệu vị trí Bridging System Engineer (BrSE – Kỹ sư cầu nối) có thực sự “sướng”? Hay đằng sau cái danh “cầu nối” là cả một hành trình không ngừng học hỏi, thích nghi và cân não mỗi ngày?… Tôi từng tự hỏi như thế trong một đêm muộn.

Mệt mỏi.
Đó là cảm xúc đầu tiên ùa đến vào lúc kim đồng hồ nhích qua con số 0 giờ sáng. Khi bạn cùng phòng đã tắt đèn từ lâu. Chỉ còn ánh sáng xanh hắt ra từ màn hình laptop và tiếng gõ bàn phím đơn độc giữa không gian yên tĩnh của tôi. Tôi đang dịch lại tài liệu, kiểm tra logic xử lý, và chuẩn bị tài liệu báo cáo ngày mai – hay đúng hơn là sáng nay.

Tôi nhớ lại câu hỏi của một người bạn:“Làm BrSE chắc sướng lắm nhỉ? Được làm cầu nối giữa hai bên, chém gió giỏi là xong chứ gì”.

Tôi chỉ cười.

Không ai biết rằng phía sau cái danh “cầu nối” ấy là bao nhiêu đêm mất ngủ, bao nhiêu lần dịch sai một cụm từ chuyên môn mà phải xin lỗi cả nhóm, bao nhiêu lần giải thích một lỗi system bằng cả tiếng Nhật lẫn tiếng Việt mà vẫn bị hiểu nhầm.

Làm BrSE – không phải chỉ giỏi ngoại ngữ là đủ.

Phải hiểu kỹ thuật.
Phải biết lắng nghe.
Phải làm “phiên dịch cảm xúc” – giữa một bên là khách hàng cầu toàn, một bên là dev đang stress vì task chưa xong.
Phải giữ cái đầu lạnh, dù lòng đang rối như tơ vò.

Và đôi khi… phải gánh cả phần không phải của mình.

Tôi từng viết lại tài liệu nhiều lần vì vẫn chưa đúng ý khách.
Từng che giấu mâu thuẫn nội bộ để giữ hình ảnh đội ngũ với khách.
Từng bị khách gắt gỏng chỉ vì một từ diễn đạt không khéo.
Từng phải nuốt giận vào trong, chỉ vì tôi là người đại diện, là “mặt” của dự án.

Nhưng chính từ những lần ấy, tôi học được:

  • Cách chịu trách nhiệm – thay vì đổ lỗi.

  • Cách nói ít nhưng trúng – thay vì dài dòng dễ sai.

  • Cách nhìn vấn đề từ nhiều góc – để tìm ra giải pháp, không phải phán xét.

Và cả cách biết ơn – từng dòng feedback, từng lần sửa sai, từng cuộc họp đầy áp lực – đều giúp tôi lớn hơn, hiểu nghề hơn, và biết trân trọng đội ngũ phía sau mình hơn.

Giờ đây, mỗi khi ai đó hỏi:“Làm BrSE có sướng không?”
Tôi sẽ đáp: “Không sướng. Nhưng xứng đáng”.

Vì tôi đã tìm được ý nghĩa trong từng khó khăn mình vượt qua.

Và vì, giữa những giây phút căng thẳng nhất, tôi vẫn tìm thấy niềm vui nhỏ – khi một dự án hoàn thành, khi khách cười mãn nguyện, khi team cảm ơn mình đã ‘làm cầu nối tốt’.

Đó là những khoảnh khắc khiến mọi lần thức khuya trở nên xứng đáng.
Đó là lý do tôi vẫn chọn con đường này – dù biết sẽ còn nhiều điều thử thách phía trước.

Đỗ Bùi Duy Lam

Related Articles

Mới nhất